BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 9 CHỦ ĐỀ TRÂN TRỌNG CHÍNH MÌNH
Định nghĩa hạnh phúc thuộc về mỗi người là không giống nhau,và có những người hạnh phúc với họ chỉ đơn giản là được tồn tại trên đời,được lành lặn.Khi ta được lành lặn là đã hạnh phúc hơn biết bao nhiêu người khổ hạnh ngoài kia,và vì thế mà ta thấy tay và chân là những bộ phận vô cùng quan trọng.Tạo hoá cho ta đôi tay để cầm nắm, để trao đi những cái ôm dịu dàng đến với người ta yêu thương,cho ta đôi chân để đi thật nhiều đến những vùng trời mới trải nghiệm.Nhưng quy luật cuộc sống luôn khắc nghiệt, sẽ có những thứ đã hoạch định ta chẳng thể níu giữ được, và cũng không thể mãi vững vàng bước qua những nhọc nhằn đi đến tận cùng yêu thương. Và một trái tim nhân hậu,đủ lượng thứ, đủ từ bi sẽ giúp ta làm được những điều mà đôi chân và đôi tay không thể làm được.
Một trái tim yêu thương sẽ là chìa khoá mở cánh cửa hạnh phúc.” Sống trên đời sống cần có một tấm lòng ” ( Trịnh Công Sơn ) và ” tấm lòng ” ấy sẽ vỗ về phần góc khuất tâm hồn ta,sẽ nuôi dưỡng tình thương, sự sẻ chia, bao dung trong tim ta ngày càng ấm nồng và to lớn.Và như Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã từng viết: ” Hạnh phúc không phải là đích đến mà là một cuộc hành trình “.Hành trình ấy là hành trình ta nuôi dưỡng trái tim mình ngày càng lớn lên trong sự bao dung và nhân hậu. Một trái tim yêu thương sẽ dạy ta biết đủ, hạnh phúc không nằm ở việc ta đang có gì, mà là ta có thể cho đi những gì. Và qua đó ta thấy, trái tim thuộc phạm trù của yêu thương,nó sẽ giúp ta làm được những điều đôi chân và đôi tay không làm được. Một trái tim tử tế sẽ luôn là chìa khoá mở cánh cửa thương yêu.
Mỗi sinh linh đến với thế giới này đều tồn tại một sứ mệnh riêng. Nhưng có lẽ, tựu trung sứ mệnh mà con người luôn hướng đến trong hành trình sống đúng như nhà văn Đức W. Gớt từng nói: ” Sứ mệnh của con người là sống chứ không phải tồn tại “. Nhưng thế nào mới là sống? Phải chăng ấy là khi ta biết trân trọng chính bản thân mình.
Thật vậy, trân trọng chính mình là một điều cốt yếu mà con người cần có. Trân trọng chính mình là trân trọng cả tâm hồn và cơ thể mình. Có ai đó đã nói rằng: Nếu như tâm hồn là gốc rễ, là nơi ẩn chứa tâm tư, nghĩ suy, thì cơ thể lại là ngôi nhà, là nơi an trú của tâm hồn, là phương tiện để bạn trải nghiệm thế giới muôn sắc, muôn vẻ ngoài kia. Biết trân trọng chính mình cũng là bước đầu để ta biết rộng lòng để trân trọng mọi điều bé nhỏ hiện hữu trong cuộc sống.
Tạo hóa tạo ra con người với trái tim và bộ não. Bộ não là để tư duy, suy nghĩ, thẩm định những vấn đề diễn ra xung quanh ta. Trái tim là mạch nguồn của dòng huyết chảy yêu thương, với đầy đủ lẽ ghét thương, căm giận. Và ta trân trọng chính mình cũng chính là trân trọng mọi cảm xúc xuất phát từ trái tim mình, cho phép mình được vui được hạnh phúc. Nhưng cũng đừng che giấu nỗi buồn đau và giọt nước mắt đang ngậm ngùi nuốt vào trong. Hãy trân trọng mọi cảm xúc của mình, biết thương mình thì mới có đủ tình thương để trao cho người khác. Và hãy học cách lắng nghe và thấu hiểu bản thân, vì lắng nghe và thấu hiểu chính là con đường êm ái nhất đưa ta gần đến với thế giới tâm hồn của một người. Dành thời gian tu dưỡng, chăm sóc nội tâm của mình. Một nội tâm vững chãi sẽ giúp ta vượt qua bão giông của cuộc đời. Hãy sống như những bông hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời, ánh sáng trong tâm hồn sẽ soi chiếu cho hành trình sống của ta.
Một khi chúng ta nhận ra vịêc yêu thương, trân trọng bản thân là cần thiết, mỗi người sẽ biết quý trọng và dành thời gian quan tâm, hiểu rõ bản thân cần gì, múôn gì, từ đó sẽ biết cách tạo ra giá trị cho chính mình.
Hãy biết trân trọng chính mình, là phiên bản tốt nhất của chính mình, trong đầu có trí tuệ, trong tim có yêu thương.
Như Ý
Bình luận