“Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ” một câu nói bộc phát lúc vu vơ nhưng lại hàm chứa nhiều triết lí cuộc sống! Cuộc đời sẽ luôn bao gồm các khoảnh khắc vui vẻ hạnh phúc, nhưng bên cạnh đó, nó còn có những phút giây buồn tủi, đớn đau. Những giây phút ta gặp khó khăn và hoài tiếc về những niềm vui vốn đã có trong cuộc sống, ước chi ta có thể “tận hưởng” chúng nhiều hơn, liệu suy nghĩ ấy có phải vì chúng ta chưa hình thành tư duy tích cực phải không?
Từ bài viết của tác giả, tôi đúc kết được hai ý của suy nghĩ tích cực, đó là thương mình và thương người. Trước khi cho ai đó điều gì, bản thân phải có nó trước đã. Đây là một điều tôi vô tình đọc được. Đúng vậy! Để thương người khác, bản thân ta phải thương chính mình trước đã. Bản thân phải tích cực nhận ra những gì đang có, những gì đã mất thì mới trân trọng và yêu quý cuộc sống nhiều hơn. Chính vì tư duy đúng đắn mà ngộ ra được ý nghĩa của mọi điều diễn ra trên hành trình chông gai.
Luôn nhắc nhở bản thân để cống hiến hết mình, luôn giữ vững niềm tin và nhìn nhận mọi chuyện theo góc nhìn đa chiều, đó là những gì ta có thể đạt được khi có được tư duy tích cực. Đây là một tư duy rất hữu ích cho con đường phát triển bản thân của mỗi người và mỗi người trong chúng ta nên rèn luyện để có được điều đó.
Việc xây dựng tư duy tích cực có khó hay không phụ thuộc vào từng người. Để đạt được góc nhìn ấy, có lẽ mỗi con người đều phải trải qua những giọt đắng, mồ hồi nước mắt, đánh đổi đớn đau mới có được. Và giây phút ta vượt qua khó khăn trở ngại, đấy là lúc tư duy nảy nở và việc hình thành tư duy tích cực trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Và tôi sẵn sàng thay đổi theo tư duy tích cực như tác giả đã đề cập. Tôi sẽ luôn cố gắng nhìn nhận các vấn đề dưới nhiều góc độ, giữ niềm tin vào bản thân và cố gắng tạo ra nhiều giá trị cho cộng đồng nhiều nhất có thể.
Trân trọng
Ban Giáo Dục Vicaris
Bình luận