Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng một lần đọc qua hoặc biết đến tác phẩm ” Tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố. Nổi bật nhất trong tác phẩm có lẽ là hình ảnh chị Dậu – người đàn bà dám đứng lên chống lại cai lệ để bảo vệ chồng con mình. Xã hội Việt Nam ta ngày ấy luôn luôn tồn tại những tiếng thở dài than trách của người dân bởi chế độ cai trị của bọn thực dân xâm lược. Những người nông dân thấp cổ bé họng, chỉ dám cam chịu mặc cho bè lũ tay sai ấy hành hạ. Cũng giống như chị Dậu vậy, dù cho đã bị đánh đến chết đi sống lại những chẳng dám kháng một lời. Và xã hội ấy cũng tồn tại một chị Dậu dám vùng lên chiến đấu với cái ác để bảo vệ gia đình mình. Chị chính là biểu tượng của tần lớp nông dân luôn hừng hực trong mình khí thế, luôn ấp ủ một niềm tin để đánh đuổi lũ thực dân tàn bạo ấy. Thông qua cuốn tiểu thuyết này, tác giả cũng đã lên án, tố cáo chế đổ sưu thuế khiến bao gia đình khốn khổ. Người thì bán con, người thì bán vợ, kẻ thì bị đánh đập hành hạ thừa sống thiếu chết cũng chỉ vì chút tiền sưu ấy. Làm sao mà không xót khi chứng kiến chị Dậu phải bán cả đứa con gái mình đứt ruột đẻ ra chỉ để nộp tiền sưu? Làm sao mà không sót khi thấy đám lính đánh đập người chồng ốm yếu của chị chỉ vì vài đồng tiền ấy? Làm sao mà không xót khi nghĩ đến cảnh một xã hội bị tha hoá bởi đồng tiền ? Và cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà nhân dân ta có câu nói:
” Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan”
Khi con dân đang phải khổ sở, tuyệt vọng thì những đấng ” quan phụ mẫu ” đáng kính ấy lại cười sung sướng trên nước mắt của nhân dân. Đau đớn thay, khốn nạn thay bè lũ bán nước chỉ vì chút tiền tài danh lợi mà bán đứng quê hương, đất nước của mình. Có lẽ, Ngô Tất Tố cũng đã rất tinh tế khi đặt nhan đề của tác phẩm là “Tắt đèn” bởi khi tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh, đều mang một màu tối đen như tương lai của nông dân, nhân dân Việt Nam thời ấy. Có thể nói ” Tắt đèn” là một bức tranh xã hội chân thực, một bản án đanh thép liệt tội chết độ thực dân nửa phong kiến đã áp bức bóc lột, bần cùng hoá nhân dân ta.
Trong năm học vừa qua, con tự thấy bản thân mình chưa thực sự chủ động trọng việc tương tác ở Vicaris cho lắm và con xin hứa trong năm học tới sẽ chủ động với cô chú hơn ạ. Con xin cảm ơn gia đình Vicaris đã đồng hành và hỗ trợ con trong suốt thời gian qua. Con sẽ cố gắng để không làm mọi người thất vọng ạ.
Bình luận