Con xin gửi cảm nhận của con về hành trình đi đến Phương Am-Xuân Lộc, Đồng Nai để thực hiện chyến đi trồng cây xanh. Con thật sự xin lỗi vì đã gửi trễ ạ. Chuyến đi ấy đối với con là một hành trình rực rỡ. Giúp con học thêm nhiều điều hay khiến con cảm thấy trân trọng mọi thứ xung quanh mình. Trước lúc đi con rất là háo hức, hân hoan và mong chờ. Nhưng lúc về con lại tiếc nuối và bật khóc.
Ngày 8/7, thật bận rộn để chuẩn bị tất cả mọi thứ cho hành trình đi đến Phương Am gieo mần xanh. Ai cũng tất bật chuẩn bị cho chuyến đi ấy và con cũng không ngoại lệ. Con là một người lười biếng nhưng vẫn cố gắng góp sức để phụ giúp mọi người, con vẽ không được đẹp nhưng con đã ngồi tỉ mỹ vẽ những họa tiết để trang trí mũ. Tất cả mọi người đều rất bận rộn vào ngày hôm ấy, để đem lại một chuyến đi thật hoàn hảo không phải thiếu cái gì cả. Các chị rất mệt mỏi con thật sự nhìn thấy được điều đó, nhưng có mệt mỏi thế nào thì các chị cũng nở nụ cười rạng rỡ với nhau. Cảm ơn sự đồng hành của các chị và bạn Hồng Hạnh đã góp sứ rất lớn cho chuyến đi. Thật mong chờ đến chuyến đi ấy.
Ngày 9/7, ngày mà tất cả mọi người mong chờ đã đến. Mọi người tất bật mang tất cả những gì đã chuẩn bị hôm trước lên xe. Khi chú Bỏng Ngô vừa thấy con, con với chú liền ôm chân lấy nhau. Con thật sự rất nhớ chú. Con không hưởng trọn niềm vui gì cả, vì khi lên xe con trở nên cảm thấy rất ngột ngạt và khó chịu. Các hoạt động trên xe con đều không thể nào nhớ được gì. Khi đến Phương Am bước xuống xe con mới cảm thấy khỏe hơn, nhìn mọi vật xung quanh con cảm thấy nơi đây rất là yên bình. Con muốn ở đây, ở đây rất dễ chịu nơi đây thật đẹp. Trước đó con không nghĩ Phương Am sẽ đẹp đến thế này, chính cô An Nhiên đã ra và đón chúng con. Cô An Nhiên nhìn chúng con lúc nào cũng nở một nụ cười ấm áp, nhìn sâu vào đôi mắt ấy của cô như đang truyền năng lượng tích cực đến chúng con thật an yên. Hoạt động trồng cây diễn ra. Con đã trao những chiếc mũ mà con đã làm cho mấy em nhỏ, mấy em ấy rất vui khi được nhận nó và con cảm thấy rất hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười ấy của các em. Khi cầm trên tay mầm cây Chiên Đàn – là một loài cây mang ý nghĩa tâm linh trong Phật giáo, con đã nghĩ rằng 10 năm sau con sẽ trở lại đây ngồi dưới góc cây này với bạn Hồng Hạnh cùng nhau uống trà và kể nhau nghe những câu chuyện cuộc sống mà con và bạn đã trải qua. Khi trồng mầm cây xuống đất con đã truyền năng lượng tích cực của con đến cây, con mong cây sống thật tốt, sẽ vững vàng, lạc quan với dòng đời này không bao giờ được vựt ngã. Và rồi, con cùng các anh chị, bạn Hồng Hạnh và các em ngồi dưới bức tranh, ngoài trời mưa lắc rắc, viết những lời cảm ơn chân thành đến với đất mẹ, người mẹ thiên nhiên thân yêu của chúng con. Con đã hứa với đất mẹ rằng sẽ bảo vệ người bằng những kiến thức mà con có được, con sẽ cố gắng có một thói quen thân thiện với môi trường để không làm đất mẹ phải phiền lòng và đau buồn vì chúng con. Thời gian trôi qua rất nhanh, chúng con được ngồi thiền và nghe sám pháp Địa xúc – sách của Thích Nhất Hạnh. Và cuối cùng là buổi thuyền trà, mọi người cùng nhau quay quần. Kể nhau nghe những câu chuyện đã trải qua vào ngày hôm nay, tựa như là một ngôi nhà, một gia đình hạnh phúc. Kết thúc là chuyên mục tặng quà của chị Bảo Ngọc và sư cô An Nhiên. Chị Bảo Ngọc có những món đồ tái chế rất là dễ thương, còn sư cô An Nhiên có những câu nói hay và những cái vòng tay dạ quang rất đẹp.
Đã kết thúc, bây giờ là lúc trở về tu viện Khánh An. Giây phút này là giây phút mà con tiếc nuối nhất. Con ôm sư cô An Nhiên, cảm ơn sư cô vì ngày hôm này. Con ôm các chị, cảm ơn về sự có mặt đầy hạnh phúc này. Con đã khóc, đó là nước mắt hạnh phúc của con, con cảm thấy đây chính là một gia đình, cùng nhau đan tay cùng nhau hát, cùng nhau chụp một tấm hình trọn vẹn.
Và con sẽ nhớ Phương Am nhiều lắm. Cảm ơn vì đã có mặt cho nhau vào ngày hôm ấy. Tạm biệt và hẹp gặp lại.
Kỉ niệm trồng cây tại Phương Am-Xuân Lộc, Đồng Nai 9/7/2023
Thanh Thúy – Tiền Giang
Bình luận