Chúng tôi – Những trái tim của Vicaris mang tình yêu lớn cũng không khỏi xao lòng sau chuyến đi “Vì Nụ Cười Trẻ Thơ – Lào Cai 23-24/11/2019”. Cái gọi là ngẫu hứng xuất khẩu thành thơ, chẳng dám xưng văn chương bất diệt. Nhưng chắc chắn một điều rằng, kỷ niệm tươi đẹp ấy đã được Vicaris lưu giữ mãi không phai qua những dòng thơ ngọt ngào này…
“Tôi đến nơi này một sớm mùa đông
Bụi cuốn lá bay, ngọn sương trắng xoá
Gió nép vào nhành cây thẹn thùng bình yên quá
Nâu sẫm đất bùn, đường lụa uốn quanh co
Đám trẻ hé mắt nhìn, thì thầm nhỏ to
“Người thành phố ở dưới xuôi lên đấy”
Mỉm cười tươi, đưa bàn tay tôi vẫy
Trao tấm lòng, trao cả những yêu thương
Bé con của tôi, những em bé phi thường
Đứng dậy từ lều tranh, mải miết tìm tri thức
Quên nghèo đói, quên đi những khổ cực
Chỉ mong một mai, tươi sáng đón em về
Anh chị em tôi, những người sát vai kề
Chẳng máu mủ ruột rà, nhưng chung nhau suy nghĩ
Chẳng giàu sang, lại chung niềm hoan hỉ
Nuôi những quả lành, ươm những hạt mầm xanh.
Em có đến nơi này cùng anh?
Ta bước bên nhau dọc chiều dài đất nước
Như thế hệ tương lai ta phía trước
Dưỡng những đợi chờ, nuôi lớn những ước mơ.”
ST: Thành viên Vicaris, Phan Anh.
Bình luận