DNXH Vicaris hoạt động phi lợi nhuận và phi tôn giáo nhưng luôn làm những điều thiện lành hướng tới nuôi dưỡng ước mơ trẻ thơ và sự phát triển của đất nước.
Hãy cùng nhau hành động và cầu nguyện:
Chúng con xin cầu nguyện
Quốc thái và dân an
Mưa thuận cùng gió hoà
Thế giới được hoà bình
Nhân dân đều an lạc
Dịch bệnh sớm tiêu trừ
THƯƠNG XÓT QUÁ.
Trong chốc lát khi con virus ập đến, một gia đình ở Hội An đã phải chia ly. Người ôm đồ vào khu cách ly, 6 người lần lượt dương tính với virus SARS-CoV-2 phải nhập viện, trong đó có một người đã tử vong. Dưới đây là nhật ký một người mẹ trẻ.
Sau những hoang mang và buồn đau vì mất mát, người mẹ trẻ – thành viên trong gia đình đang phải cách ly cùng con trai bé nhỏ đã có những dòng tâm sự với “Cún của mẹ”. Để ghi nhớ những thời khắc lạ kỳ, để tự động viên mình cùng con vượt qua khó khăn, có lẽ là lớn nhất đến lúc này.
“Này anh bạn, ngủ ngoan nhé!”
Vậy là ông nhà mình đã dương tính với COVID-19. Ông là trường hợp nhiễm đầu tiên của phố cổ. Điều đáng lo là quãng thời gian nằm viện tại Đà Nẵng quá dài và dính bệnh từ đó, liệu còn ai trong đại gia đình 20 người nữa sẽ bị ảnh hưởng?
Chính quyền đưa bố, mẹ và con cùng những người còn lại của gia đình vào khu cách ly. Dịch bệnh thì phải chấp hành thôi. Nhưng chàng trai của mẹ mới tròn 1,5 tháng cứ khóc suốt đêm. Hai đêm nay rồi con khóc tới tắt cả tiếng. Bố mẹ ẵm con dỗ thâu đêm nhưng con vẫn quấy khóc.
Đêm nay mẹ cầm điện thoại nhắn tin cho phó chủ tịch thành phố Hội An để xin được đưa con về. Mẹ không muốn con mẹ khóc đến đứt tiếng. Nhưng chú phó chủ tịch thành phố bảo về lúc này mẹ con mình sẽ nguy hiểm hơn.
Rồi chú chỉ cho mẹ cách dỗ con, chú bảo mẹ đặt tấm khăn lên tay rỗi con đứng lên ngồi xuống. Chú còn bảo tắt ánh đèn trong phòng đi vì trẻ con mới sinh khó chịu với ánh sáng mạnh. Cô y tá trong khu cách ly cũng đi tìm một que nhang, đứng ngoài cửa phòng thắp lên xin cho gia đình mình.
Trộm vía, con mẹ đã ngủ ngon rồi! Chàng trai của mẹ đã thích ứng thật nhanh. Con là nhân chứng đặc biệt, sau này lớn lên nhất định mẹ sẽ kể con nghe.
“Này anh bạn, ngủ ngoan nhé, lớn lên sẽ nghe kể câu chuyện này” – tin nhắn của chú phó chủ tịch thành phố nhắn cho con đấy, mẹ con mình là những người dũng cảm, phải không?
Những thời khắc ly tán
Tiếp tục những ngày nặng nề trong khu cách ly. Cún, con trai mẹ đã ngoan hơn. Nhưng đã thêm mấy người nữa trong gia đình mình dương tính nữa rồi. Ông nội đang nằm viện giờ chẳng ai bên cạnh, cả đêm mẹ không ngủ được.
Cún con của mẹ ơi, ông nội của mẹ đã qua đời trong bệnh viện rồi. Bác sĩ bảo ông mắc bệnh nền, nhiễm COVID-19 nữa nên không chống chịu được.
Mẹ mới được biết bà nội, hai cô chú của mẹ cũng đã dương tính. Mỗi người được đưa đi một nơi. Nhà mẹ 20 người nhưng chẳng còn ai ở nhà nữa, người đi viện, người nằm trong phòng cách ly.
Hôm nay bệnh viện ngoài Huế gọi điện cho bố mẹ thông báo về ký giấy báo tử ông nội. Nhưng mẹ ở đây, các cô chú nằm viện, nhiều người cũng đã đi cách ly hết nên nhà chẳng còn một ai. Cũng đành ngậm ngùi để người ta hỏa táng ông nội ở Huế rồi giữ tro cốt lại. Ông mất mà nhà cũng không lập được bàn thờ để đón hương linh nội. Mẹ đã khóc rất nhiều.
Con trai! Mẹ chưa từng nghĩ sẽ có ngày gia đình mình lâm vào cảnh như thế này. Đau thương vượt quá sức chịu đựng. Nhưng mẹ phải mạnh mẽ lên thôi, vì mẹ còn con trai mẹ, còn Cún mà!
Thật may mắn, hôm nay có người ở nhà báo tin cho bố mẹ biết rằng thấy gia đình ly tán mà ông nội mất không có ai hương khói nên các sư cô nhà chùa Long Thọ đối diện nhà nội đã lập bàn thờ cầu siêu.
Phần nào đó cũng đã an ủi với gia đình, ít nhất thì nội cũng đã có chốn để về. Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua, chúng ta phải cùng nhau cố gắng chiến đấu thôi!
“Con trai, con sẽ mạnh mẽ như cách con đang đối diện”
Giờ mẹ chỉ mong những chiến sĩ tuyến đầu, các y bác sĩ ngoài thành phố cố gắng để chiến đấu và chiến thắng đại dịch, chúng ta sẽ về với nhau, con mẹ sẽ được về nhà. Rồi sẽ ổn thôi, phải không con trai của mẹ?
Con trai, chuyện gia đình mình cũng ổn cả rồi. Sức khỏe cô dì chú bác đang nằm viện cũng tương đối ổn. Con mẹ đã ngủ ngoan hơn trong phòng cách ly. Mẹ sẽ nhớ những khoảnh khắc để đời này, chuyện của thằng Cún con mẹ mới 1 tháng 20 ngày đã ôm đồ theo cha mẹ đi cách ly. Chuyện để đời đó con nghe!
Con trai mẹ, con sẽ lớn lên và là một chàng trai dũng cảm. Đau thương chỉ làm gia đình mình mạnh mẽ thêm, lớn lên con mẹ cũng sẽ thêm mạnh mẽ như cái cách con đang đối diện bây giờ, phải không?
Đêm nay mẹ sẽ ôm con ngủ một giấc thật ngon. Chúng ta phải tin vào kết cục của cuộc chiến này. Ngày mai trời sẽ nắng lên, chúng ta còn một cuộc đời để sống. Mẹ chỉ biết cầu nguyện thật nhiều cho những y bác sĩ, cán bộ công an quân đội, tình nguyện viên đang đứng ngoài kia. Mẹ con mình cùng mong cho mọi người thật vững chãi, con trai nhé!
Mẹ của Cún!
Nguồn báo Tuổi trẻ
Bình luận