“Vì em tin sau cơn mưa sẽ có cầu vồng xuất hiện chị ạ.”
Lần này tôi lại được trò chuyện với một cô bé mạnh mẽ phi thường, giống như bông hoa hướng dương luôn hướng về phía ánh sáng mặt trời.
Hà năm nay 14 tuổi, thế nhưng từ lúc mới vừa chập chững A B C thì gia đình đã phát hiện em bị ung thư tuyến giáp. Người ta hay nói nghèo còn gặp cái eo quả không sai. Bố Hà là thợ xây, thu nhập vốn đã chẳng đủ vào đâu. Mẹ của em là lao động không ổn định, ai có công việc gì giao cho thì làm nấy. Ấy thế mà năm 2018 cô còn bị tai nạn gãy chân do gánh gạch thuê, chi phí mổ tốn không ít, khó khăn lại chồng chất khó khăn. Liệu đôi vai gầy của bố làm sao có thể gánh vác hết!?
Tối hôm kia cũng như thường lệ, trước Hà tôi có hỏi thăm đôi chút với chú. Có lẽ vì cả ngày đã làm việc vất vả, nên nói chuyện qua điện thoại thôi cũng cảm thấy sự mệt nhoài trong chú:
– Cái Hà nó ngoan mà, thấy năm nào cũng học giỏi là tôi mừng. Từ bé đã phải thiệt thòi yếu ớt, nên bây giờ vì nó khó nhọc bao nhiêu cũng chịu được…
– Tôi với mẹ của 2 đứa nhỏ đã bàn rồi, cuộc đời chẳng gì hơn con cái. Xem như là có mục đích để cố gắng.
Thật lòng nghe chú nói xúc động quá, lúc đó tôi sợ sẽ khóc mất thôi.
Xin phép được chuyển máy cho Hà, tôi từng gặp cô bé này vào tháng 9 năm ngoái, thời gian xác nhận bảo trợ. Tôi biết em thuộc tuýp người suy nghĩ tích cực dù thế nào chăng nữa.
– Ở Bắc Ninh dạo này hay mưa lắm chị ạ. Ngày nào em cũng đạp xe đến trường ướt hết cả áo.
– Năm nay lên lớp 9 rồi, năm sau chuyển cấp nên em phải cố hết sức để vào trường giỏi đấy ạ.
Rồi em kể về ước mơ sau này của mình:
– Em thích mặc áo blouse để giúp đỡ mọi người. Thành một bác sĩ giỏi cứu những đứa trẻ giống như em bây giờ.
Tôi cũng chưa hỏi thì em đã chia sẻ về tình hình của mình:
– Em đi học vui, cũng thấy mình vừa khỏe rồi. Đôi lúc có đau nhưng em tin không sao cả, sẽ ổn thôi. Em vẫn đến bệnh viện trị liệu đúng lịch. Em mong bố mẹ không phải lo lắng cho em nhiều nữa…
Bất giác tôi hỏi em có buồn không?
– Có chứ chị, đôi lúc thấy bố mẹ vất vả em buồn lắm. Nhưng em nghĩ đợi lúc em trưởng thành nhất định cả nhà sẽ hạnh phúc! Cầu vồng đẹp nhất chỉ xuất hiện sau cơn mưa đúng không ạ!?
Dường như khoé mắt tôi có hơi cay rồi. Cô bé mới chỉ 14 tuổi mà phải suy nghĩ trưởng thành như vậy thật không dễ dàng.
Bất luận ra sao, mong em hãy vững bước nhé! Vì bên cạnh luôn có những người yêu thương em đó. Vicaris hứa sẽ luôn hỗ trợ hết lòng với một cô bé đáng yêu, giỏi giang như em!!
Xin gửi đến Hà những năng lượng bình ansvietnam
Bình luận