Đến với Sóc Trăng lần này, Vicaris khảo sát và làm hồ sơ bảo trợ cho ba em học sinh nghèo vượt khó tại ba địa điểm khác nhau. Có một cô gái nhỏ tên là Ngọc Hưởng, gia đình em không đủ đầy từ vật chất đến tinh thần. Có thể nói như vậy bởi lẽ em chỉ còn một người bà bên cạnh, làm sao đủ để bù đắp vai trò của cả ba lẫn mẹ, không anh không chị, chỉ có đôi bóng hiu quạnh dưới mái nhà.
Khi cả đoàn đặt chân vào nhà, đứng thôi cũng cảm nhận được độ lún của đất bùn, vì nền chỉ được lót bằng một lớp mỏng loại khăn trải bàn nhựa mà bây giờ hiếm khi thấy sử dụng nữa. Thương lắm, bà nội của em cứ sốt sắng lo chỗ ngồi cho đoàn vì sự tạm bợ nhỏ hẹp của căn nhà.
Sau những lời trò chuyện đầy thâm tình của chị Hương Trâm và sư chú Trung Nhuận – đại diện phía Vicaris, bà cũng mở lòng chia sẻ:
– Ba mẹ Hưởng ly hôn đã từng lâu và bỏ lại Hưởng ở đây, cũng không quan tâm lo lắng gì đến em nữa. Ông nội lại mới mất, lại thêm phần buồn tủi trong lòng hai bà cháu.
Bà cố kìm lại nước mắt:
– Vừa rồi Hưởng được tuyển vào đội thi đấu ở trường tận Bạc Liêu, tuy đi xa nhưng cũng cố gắng vì tương lai của cháu.
Nhắc tới đây nội lại rất tự hào vì Hưởng, em vô cùng giỏi bộ môn thể thao võ, em đang được tuyển chọn và đào tạo trong đội tuyển thi đấu tại trường THCS Trần Văn Ơn. Dáng người Hưởng cao và gầy, tuy vậy nhưng em khỏe và đang học rất tốt.
Nội cũng đã không cầm được nước mắt:
– Có tuần nó về, có tuần nó không về vì không có tiền.
Hưởng ngồi lặng lẽ một bên, ánh mắt nhìn sang nội, trông thương bà lắm. Bà nói chuyện cũng thương cháu rất nhiều. Hồi đó vì khó khăn mà em vừa học vừa làm công việc nhà giúp người ta để có thêm tí tiền phụ bà. Bây giờ thì một mình bà với mảnh vườn nhỏ và cũng phải làm việc này việc kia để có thêm chút thu nhập ít ỏi dù đã lớn tuổi. Thật mong sau này cuộc sống tốt hơn thì hai bà cháu sẽ được hạnh phúc bên nhau nhiều hơn.
Và bắt đầu ngay từ bây giờ, Vicaris đã có mặt ở đây để giúp đỡ Hưởng trên con đường dài phía trước. Em sẽ được hỗ trợ không chỉ là chi phí học tập – sinh hoạt sống, mà còn là cả bầu trời tri thức và yêu thương được truyền trao từ các cô chú, anh chị. Vicaris cảm ơn em vì đã đồng ý cho chúng ta cơ hội để trở thành gia đình thứ hai của nhau. Khi ấy em cũng nói những lời chân thành biết ơn mọi người, sẽ cố gắng phát triển bản thân thật tốt và hứa hẹn về một tương lai sau này. Thương em! Cô gái nhỏ hiền lành và chăm ngoan.
Sóc Trăng, ngày 18 tháng 09 năm 2022
BBTGD Vicaris – Thảo Phương
*Một số ảnh khác trong chuyến đi:
Bình luận