Trong cuộc sống thường ngày của chúng ta, chia sẻ là một yếu tố tất yếu, đóng một vai trò quan trọng và không thể thiếu, là nhu cầu mà mỗi người ai cũng cần. Có thể hàng ngày, chúng ta vẫn chia sẻ cho nhau, cho mọi người xung quanh nhưng lại hiểu mơ hồ và không biết rằng chia sẻ là như thế nào. Đây là một vấn đề không hề mới nhưng cũng không bao giờ cũ. Như sư cô Trung Ninh đã chia sẻ cùng gia đình Vicaris, chia sẻ có hai dạng đó là vật chất và tinh thần. Chia sẻ được gọi tên là khi ta cho đi nhưng thứ bản thân mình có, đó có thể là một chiếc bút, một cuốn sách hay một miếng bánh. Đâu chỉ như vậy, chia sẻ cũng có thể là khi ta dành tặng cho mọi người những chiếc ôm, những lời động viên, những nụ cười thật tươi, hay đơn giản chỉ là lắng nghe những tâm sự của người đối diện. Con ấn tượng với một bài học trong buổi tố hôm đó mà sư cô đã dạy cho chúng con đó là :”của cho không bằng cách cho”. Đúng là như vậy, khi ta cho đi bằng cả tấm lòng, bằng cả tình yêu thương và sự sẻ chia thì cho dù thứ ta cho đi có nhỏ bé đến đâu nó cũng có ý nghĩa vô cùng to lớn.
Qua buổi học, con đã có thêm nhiều hơn sự hiểu biết về chia sẻ. Từ buổi học, nhìn nhận lại bản thân và rút ra bài học rằng trong cuộc sống cần lắm sự chia sẻ, con cần mở lòng mình ra và chia sẻ với mọi người cùng như nghe mọi người chia sẻ. Con cảm thấy biết ơn sư cô Trung Ninh vì đã dành thời gian quý báu đem lại cho chúng con những bài học tưởng chừng như đơn giản nhưng quý giá vô cùng.
Con Ngọc Ánh
Bình luận