Ngày 9/7 vừa qua, Chuyến đi đến Phương Am của sư cô An Nhiên tại Xuân Lộc, Đồng Nai để lại cho con nhiều cảm xúc khó quên.
Trước khi đến buổi trồng cây ở Phương Am của sư cô, con với các bạn và các cô chú, anh chị trong gia đình Vicaris, cũng như các phật tử trong tu viện Khánh An cùng nhau sáng tạo, trang trí lên bức tranh , làm những chiếc mũ dễ thương,… Con thấy thật hạnh phúc, vui vẻ, có thể cùng với mọi người góp một phần công sức vào bức tranh, những chiếc nón, những chiếc lá bồ đề để viết thư gửi “đất mẹ”, những món quà thật gần gũi biết bao.
Tối 8/7 mọi công đoạn chuẩn bị cho buổi trồng cây chiên đàn đã xong, sẵn sàng cho chuyến đi đến Phương Am.
Một buổi tối yên ả trôi qua, ngay sáng hôm sau, con và mọi người hào hức chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi trồng cây tại Phương Am. Trên đường đi, trong xe rộn rã tiếng cười nói, cùng gặp gỡ, cùng giới thiệu, cùng mọi người hát thiền ca. Con thấy ai ai cũng nôn nao, háo hức đến Phương Am.
Sau khoảng 2 tiếng, cuối cùng cũng đến Đồng Nai nơi mà sẽ diễn ra trồng cây. Xuống xe, con thấy lối vào Phương Am như là bước vào một bức tranh vậy; với hai bên lối đi toàn là cây xanh, có tiếng chim hót, xa xa con thấy được những chú dê đang ăn cỏ, phong cảnh lúc đó rất thơ mộng, làm cho lòng con rất bình yên, bay bỏng.
Vào đến Phương Am mọi người lên lễ Phật thì chúng con lại ra nơi để trồng cây. Vừa chuẩn bị xong thì con thấy mấy anh chị mang những cây Chiên Đàn con để chuẩn bị cho công tác trồng cây phủ xanh cho mặt đất. Trước khi bắt tay vào trồng, con và mọi người đã rất chăm chú nghe sư chú Tuệ Đạt hướng dẫn trồng cây từ cách cuốc đất, bón phân, xé bọc để không vỡ bầu cây cho đến việc cách nén đất như thế nào để cây không bị chế.t. Khi trồng cây, con đã gửi gắm những cây Chiên Đàn được trồng sẽ là bóng râm che chở cho Phương Am của sư cô An Nhiên. Và cũng vì con biết việc trồng này góp phần bảo vệ hơi thở, lá phổi của thiên thiên, sự hi sinh vĩ đại của Đất Mẹ. Khi đang trồng, bất chợt những hạt mưa rơi xuống như đang tưới mát cho các mần cây làm cho con những đến có lẽ “trời” cũng muốn góp một phần vào việc phủ xanh cho Đất Mẹ. Thật hạnh phúc làm sao!
Cũng đã đến lúc giờ trưa, sau khi dùng cơm chánh niệm, mọi người ai nấy cũng chìm vào giấc ngủ sau một buổi trải nghiệm trồng cây.
Chiều đến khi những hạt mưa đã ngưng, tia nắng ấm chiếu xuống mỗi người viết một bức thư gửi đến “Đất Mẹ”, khi xong và cũng là lúc mọi người ngồi thiền, xám pháp địa xúc thì con và hai chị trong tu viện cùng chuẩn bị cho buổi thiền trà. Trong buổi thiền trà, con được nghe mọi người chia sẻ cảm xúc của mình về một ngày trải nghiệm, sinh hoạt ở Phương Am; hay bài học về buổi trồng cây. Con thấy thật ý nghĩa, một ngày ở Phương Am con thấy vui vẻ, ấm áp, con thật may mắn vì có cơ hôi tham gia một chương trình ý nghĩa như thế này ạ!
Buổi gặp mặt nào cũng phải đến lúc chia tay, mọi người cùng chụp những tấm hình làm kỉ niệm, cùng hát một bài hát trước khi phải chia tay. Khi đã lên xe những cảm xúc lúc đó, có lẽ tiếc nuối và lưu luyến.
Chuyến đi trồng cây ở Phương Am tại Xuân Lộc, Đồng Nai thật tuyệt và hạnh phúc, cho con học thêm nhiều bài học. Ngày hôm ấy, vẫn động lại trong tâm trí. Con xin cảm ơn sư chú Tuệ Đạt đã tạo cơ hội cho con tham gia vào một hoạt động ý nghĩa như thế này ạ. Và đây là trải nghiệm đầu tiên khi con đi xa đến vậy. Con rất hạnh phúc khi gặp được mọi người trong Vicaris, sư chú Tuệ Đạt, sư cô An Nhiên, sư cô Trung Ninh.
Con: Ngân Hà
Bình luận