BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 1
Ta sinh ra với hình hài cơ thể có tay chân, ta nắm lấy những gì cần nắm, và đi trên mặt đất, trên những con đường. Xuyên suốt cuộc đời, con người phải dùng đến tay và chân để ăn, uống, di chuyển, để lao động và có vật chất đủ đầy. Nhìn vào lịch sử, có lẽ, những minh chứng ghi chép lại là quá đủ để thấy con người đã tận dụng triệt để những bộ phận này để phát triển xã hội như bây giờ. Thế nhưng, nào những đôi tay, bàn chân ấy giữ chặt được yêu thương, nếu không có trái tim? Nếu không có trái tim thì những bộ phận ấy giống như một cỗ máy vô cảm chỉ biết cặm cụi lao động, làm việc. Nếu không có trái tim làm gì có những cái ôm ý nghĩa giữa người và người. Nếu trái tim không tồn tại, những đôi tay những bàn chân ấy đã giẫm đạp lên nhau… Trái tim dẫn lối chúng ta đến với những ý niệm đẹp nhất, nuôi dưỡng chúng ta trở nên sống yêu thương hơn.
Bởi lẽ là con người, ta luôn đứng giữa ranh giới là CON hay học để làm NGƯỜI. Trái tim như mạch nguồn giúp ý nghĩ ta trở nên tốt đẹp hơn. Bởi lẽ là con người, ngoài ăn ngủ, ta còn trao đi lòng tốt và thiện lành để tròn vẹn con chữ. Mỗi khi bản năng trỗi dậy, khi những tham lam tức giận xâm chiếm, trái tim hòa giải và giúp ta làm hòa với chính mình, chính trái tim đưa ta đến hạnh phúc, mà đơn giản hơn hết, là giây phút bình yên…
Trái tim đập không chỉ để duy trì sự sống, đó chỉ là một trong những nhiệm vụ của nó, trái tim còn là sự kết nối tình yêu giữa người và người với nhau, trái tim đập để cảm nhận những gì tay chân không cảm nhận được, để thấy những gì mắt thường không thể thấy. Trái tim là cội nguồn, là gốc rễ, là góc nhỏ trong cơ thể lẫn tâm hồn con người.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 2
Tóm tắt nội dung chính video Cai nghiện điện thoại và Facebook:
Việc đột ngột có thể cai nghiện điện thoại là chuyện dường như không thể, thế nên ta có hai bước để thực hiện như sau:
- Tắt thông báo: cai nghiện được từ 20%
Việc tắt thông báo sẽ giúp mình giảm việc bị mất tập trung. Như tác giả đã đề cập, con người ta làm việc theo chế độ Đơn nhiệm, tức chỉ tập trung được một thứ duy nhất. Nếu đang tập trung làm việc mà có tiếng thông báo từ Facebook, mạng xã hội, điều này sẽ ngắt quãng sự tập trung của mình, lâu ngày sẽ thành nghiện và không thể sống thiếu điện thoại. Tắt thông báo là một bước nhỏ nhưng có hiệu quả tốt.
- Ý thức và tiềm thức
Ý thức là những gì mình nhìn là biết. Tiềm thức là những suy nghĩ, những ý kiến ghim vào đầu ngày qua ngày.
Bước 2a
Mở Notes trong điện thoại và ghi ra câu trả lời cho câu hỏi: Mình có thể làm gì trong 2 giờ?
Bước 2b
Tải app. Mỗi khi app thông báo thì mình vào lại phần Notes đã ghi và đọc thần chú. -> điều này giúp mình nhận ra đã lãng phí hai giờ đồng hồ vô nghĩa, thay vào đó, mình đã có thể làm điều gì có ích hơn. Lặp lại trong thời gian dài. Dần mình đã gieo niềm tin vào tiềm thức rằng sử dụng điện thoại là xấu và phí phạm thời gian. Lúc này mình đã HIỂU SÂU tác hại của nó, rằng: “Cái điện thoại đã cướp mất thời gian mà lẽ nên tôi phải…” -> Lúc này, ý thức về cai nghiện đến từ động cơ bên trong và đã được lưu lại sâu sắc trong tiềm thức. Dần mức độ nghiện điện thoại xuống còn 50%, 40% và còn hơn thế nữa.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 3
Tóm tắt nội dung chính video Cai nghiện điện thoại và Facebook:
Việc đột ngột có thể cai nghiện điện thoại là chuyện dường như không thể, thế nên ta có hai bước để thực hiện như sau:
- Tắt thông báo: cai nghiện được từ 20%
Việc tắt thông báo sẽ giúp mình giảm việc bị mất tập trung. Như tác giả đã đề cập, con người ta làm việc theo chế độ Đơn nhiệm, tức chỉ tập trung được một thứ duy nhất. Nếu đang tập trung làm việc mà có tiếng thông báo từ Facebook, mạng xã hội, điều này sẽ ngắt quãng sự tập trung của mình, lâu ngày sẽ thành nghiện và không thể sống thiếu điện thoại. Tắt thông báo là một bước nhỏ nhưng có hiệu quả tốt.
- Ý thức và tiềm thức
Ý thức là những gì mình nhìn là biết. Tiềm thức là những suy nghĩ, những ý kiến ghim vào đầu ngày qua ngày.
Bước 2a
Mở Notes trong điện thoại và ghi ra câu trả lời cho câu hỏi: Mình có thể làm gì trong 2 giờ?
Bước 2b
Tải app. Mỗi khi app thông báo thì mình vào lại phần Notes đã ghi và đọc thần chú. -> điều này giúp mình nhận ra đã lãng phí hai giờ đồng hồ vô nghĩa, thay vào đó, mình đã có thể làm điều gì có ích hơn. Lặp lại trong thời gian dài. Dần mình đã gieo niềm tin vào tiềm thức rằng sử dụng điện thoại là xấu và phí phạm thời gian. Lúc này mình đã HIỂU SÂU tác hại của nó, rằng: “Cái điện thoại đã cướp mất thời gian mà lẽ nên tôi phải…” -> Lúc này, ý thức về cai nghiện đến từ động cơ bên trong và đã được lưu lại sâu sắc trong tiềm thức. Dần mức độ nghiện điện thoại xuống còn 50%, 40% và còn hơn thế nữa.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 4
- Nguyên nhân, lí do hủy hoại não: từ chối động não.
Chúng ta thường có xu hướng bắt chước, copy hình mẫu xuyên suốt cuộc đời như chọn nghề, chọn bạn đời,… Vì chúng ta không chịu động não nên những quyết định trong cuộc đời không hoàn toàn do mình thực sự muốn.
=> Than thở:”chọn sai…”
=> Dễ bỏ cuộc.
- Biện pháp:
- Hạn chế xem video ngắn
- Giải quyết vấn đề bằng cách liệt kê
- Tiêu thụ thông tin chậm lại, ngẫm nhiều hơn
- Đặt câu hỏi tại sao?
- Viết càng dài càng tốt
- Nói nhiều hơn – tập lắng nghe, suy nghĩ trả lời
- Đọc sách+đi bộ: nghĩ về những gì vừa đọc xong.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 6 CHỦ ĐỀ: ĐỐM LỬA NHỎ
Khu rừng mùa mưa hay mùa nắng, âu cũng là một ẩn dụ cho tâm hồn con người. Mỗi người trong chúng ta đều có một khu rừng riêng, và ta sẽ tự đảm nhận trách nhiệm vun vén, chăm sóc nó mà không ai có thể làm thay thế. Có người sẽ không ngừng biến khu rừng tươi tốt, cũng có người bỏ mặc, để nơi ấy chết dần, cằn cõi.
Trên đường đời dài xa tít tắp, ta sẽ trải qua vô vàn cảm xúc lớn nhỏ, có những lúc đời thuận như ý, cũng có lúc đời như nghịch cảnh xô đẩy ta ngã vào đau thương. Chưa một ai dám khẳng định con người sống chỉ có hạnh phúc mà không buồn đau, và cũng chẳng ai dạy con người cách biến cuộc đời thành nốt nhạc thăng hoa và trải đầy thảm đỏ và hoa hồng, thay vào đó, họ dạy ta cách chuyển hóa khó khăn thành cơ hội, vì cuộc sống vốn chưa bao giờ là một đường thẳng thăng bằng ngay ngắn, mà nó gồ ghề và muôn vàn vực thẳm, núi cao. Nếu như ta không nhận ra điều ấy và không lo chăm vén cho khu rừng của mình, hẳn nơi ấy đã có vô vàn “chiếc lá khô” mà chỉ cần một mồi lửa: lỗi lầm có thể dẫn tới cháy rụi cả khu rừng. Mọi hành động, thói quen, ý nghĩ hằng ngày của ta chính là chiếc rễ âm thầm cắm sâu vào trong tâm hồn, nó là nguồn gốc cho mọi hành vi ta làm mỗi ngày. Việc khu rừng ấy bốc cháy do mồi lửa hoàn toàn không phải do tự dưng nó như thế, mà là cả một quá trình dài chủ nhân của nó đã dọn dẹp hỗn độn trong mình hay chưa…
“Nếu tôi là một nhà văn, tôi sẽ biên soạn một cuốn sổ sinh tử, kèm theo một dòng ghi chú về những cái chết khác nhau của loài người: ai dạy con người cách chết sẽ đồng thời dạy họ cách sống”(Michel De Montaigne). Thông qua bài viết về sự thiêu rụi của khu rừng, ta nhìn thấy cả một cuộc đời của khu rừng trước đó. Có lẽ thường ngày, ta thường bỏ qua và cho phép những suy nghĩ bất thiện trong mình được phép tự do xuất hiện, vô tình đã làm tâm hồn đầy nắng của mình, thêm một chiếc lá khô rơi tự tại. Để rồi đến một ngày, ta không còn nhận ra một khu rừng của cái chết đã cằn cõi bám rễ trong tâm hồn từ rất lâu.
Thanh An
Bình luận