BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 1
Ta sinh ra với hình hài cơ thể có tay chân, ta nắm lấy những gì cần nắm, và đi trên mặt đất, trên những con đường. Xuyên suốt cuộc đời, con người phải dùng đến tay và chân để ăn, uống, di chuyển, để lao động và có vật chất đủ đầy. Nhìn vào lịch sử, có lẽ, những minh chứng ghi chép lại là quá đủ để thấy con người đã tận dụng triệt để những bộ phận này để phát triển xã hội như bây giờ. Thế nhưng, nào những đôi tay, bàn chân ấy giữ chặt được yêu thương, nếu không có trái tim? Nếu không có trái tim thì những bộ phận ấy giống như một cỗ máy vô cảm chỉ biết cặm cụi lao động, làm việc. Nếu không có trái tim làm gì có những cái ôm ý nghĩa giữa người và người. Nếu trái tim không tồn tại, những đôi tay những bàn chân ấy đã giẫm đạp lên nhau… Trái tim dẫn lối chúng ta đến với những ý niệm đẹp nhất, nuôi dưỡng chúng ta trở nên sống yêu thương hơn.
Bởi lẽ là con người, ta luôn đứng giữa ranh giới là CON hay học để làm NGƯỜI. Trái tim như mạch nguồn giúp ý nghĩ ta trở nên tốt đẹp hơn. Bởi lẽ là con người, ngoài ăn ngủ, ta còn trao đi lòng tốt và thiện lành để tròn vẹn con chữ. Mỗi khi bản năng trỗi dậy, khi những tham lam tức giận xâm chiếm, trái tim hòa giải và giúp ta làm hòa với chính mình, chính trái tim đưa ta đến hạnh phúc, mà đơn giản hơn hết, là giây phút bình yên…
Trái tim đập không chỉ để duy trì sự sống, đó chỉ là một trong những nhiệm vụ của nó, trái tim còn là sự kết nối tình yêu giữa người và người với nhau, trái tim đập để cảm nhận những gì tay chân không cảm nhận được, để thấy những gì mắt thường không thể thấy. Trái tim là cội nguồn, là gốc rễ, là góc nhỏ trong cơ thể lẫn tâm hồn con người.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 2
Tóm tắt nội dung chính video Cai nghiện điện thoại và Facebook:
Việc đột ngột có thể cai nghiện điện thoại là chuyện dường như không thể, thế nên ta có hai bước để thực hiện như sau:
- Tắt thông báo: cai nghiện được từ 20%
Việc tắt thông báo sẽ giúp mình giảm việc bị mất tập trung. Như tác giả đã đề cập, con người ta làm việc theo chế độ Đơn nhiệm, tức chỉ tập trung được một thứ duy nhất. Nếu đang tập trung làm việc mà có tiếng thông báo từ Facebook, mạng xã hội, điều này sẽ ngắt quãng sự tập trung của mình, lâu ngày sẽ thành nghiện và không thể sống thiếu điện thoại. Tắt thông báo là một bước nhỏ nhưng có hiệu quả tốt.
- Ý thức và tiềm thức
Ý thức là những gì mình nhìn là biết. Tiềm thức là những suy nghĩ, những ý kiến ghim vào đầu ngày qua ngày.
Bước 2a
Mở Notes trong điện thoại và ghi ra câu trả lời cho câu hỏi: Mình có thể làm gì trong 2 giờ?
Bước 2b
Tải app. Mỗi khi app thông báo thì mình vào lại phần Notes đã ghi và đọc thần chú. -> điều này giúp mình nhận ra đã lãng phí hai giờ đồng hồ vô nghĩa, thay vào đó, mình đã có thể làm điều gì có ích hơn. Lặp lại trong thời gian dài. Dần mình đã gieo niềm tin vào tiềm thức rằng sử dụng điện thoại là xấu và phí phạm thời gian. Lúc này mình đã HIỂU SÂU tác hại của nó, rằng: “Cái điện thoại đã cướp mất thời gian mà lẽ nên tôi phải…” -> Lúc này, ý thức về cai nghiện đến từ động cơ bên trong và đã được lưu lại sâu sắc trong tiềm thức. Dần mức độ nghiện điện thoại xuống còn 50%, 40% và còn hơn thế nữa.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 3
Tóm tắt nội dung chính video Cai nghiện điện thoại và Facebook:
Việc đột ngột có thể cai nghiện điện thoại là chuyện dường như không thể, thế nên ta có hai bước để thực hiện như sau:
- Tắt thông báo: cai nghiện được từ 20%
Việc tắt thông báo sẽ giúp mình giảm việc bị mất tập trung. Như tác giả đã đề cập, con người ta làm việc theo chế độ Đơn nhiệm, tức chỉ tập trung được một thứ duy nhất. Nếu đang tập trung làm việc mà có tiếng thông báo từ Facebook, mạng xã hội, điều này sẽ ngắt quãng sự tập trung của mình, lâu ngày sẽ thành nghiện và không thể sống thiếu điện thoại. Tắt thông báo là một bước nhỏ nhưng có hiệu quả tốt.
- Ý thức và tiềm thức
Ý thức là những gì mình nhìn là biết. Tiềm thức là những suy nghĩ, những ý kiến ghim vào đầu ngày qua ngày.
Bước 2a
Mở Notes trong điện thoại và ghi ra câu trả lời cho câu hỏi: Mình có thể làm gì trong 2 giờ?
Bước 2b
Tải app. Mỗi khi app thông báo thì mình vào lại phần Notes đã ghi và đọc thần chú. -> điều này giúp mình nhận ra đã lãng phí hai giờ đồng hồ vô nghĩa, thay vào đó, mình đã có thể làm điều gì có ích hơn. Lặp lại trong thời gian dài. Dần mình đã gieo niềm tin vào tiềm thức rằng sử dụng điện thoại là xấu và phí phạm thời gian. Lúc này mình đã HIỂU SÂU tác hại của nó, rằng: “Cái điện thoại đã cướp mất thời gian mà lẽ nên tôi phải…” -> Lúc này, ý thức về cai nghiện đến từ động cơ bên trong và đã được lưu lại sâu sắc trong tiềm thức. Dần mức độ nghiện điện thoại xuống còn 50%, 40% và còn hơn thế nữa.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 4
- Nguyên nhân, lí do hủy hoại não: từ chối động não.
Chúng ta thường có xu hướng bắt chước, copy hình mẫu xuyên suốt cuộc đời như chọn nghề, chọn bạn đời,… Vì chúng ta không chịu động não nên những quyết định trong cuộc đời không hoàn toàn do mình thực sự muốn.
=> Than thở:”chọn sai…”
=> Dễ bỏ cuộc.
- Biện pháp:
- Hạn chế xem video ngắn
- Giải quyết vấn đề bằng cách liệt kê
- Tiêu thụ thông tin chậm lại, ngẫm nhiều hơn
- Đặt câu hỏi tại sao?
- Viết càng dài càng tốt
- Nói nhiều hơn – tập lắng nghe, suy nghĩ trả lời
- Đọc sách+đi bộ: nghĩ về những gì vừa đọc xong.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 6 CHỦ ĐỀ: ĐỐM LỬA NHỎ
Khu rừng mùa mưa hay mùa nắng, âu cũng là một ẩn dụ cho tâm hồn con người. Mỗi người trong chúng ta đều có một khu rừng riêng, và ta sẽ tự đảm nhận trách nhiệm vun vén, chăm sóc nó mà không ai có thể làm thay thế. Có người sẽ không ngừng biến khu rừng tươi tốt, cũng có người bỏ mặc, để nơi ấy chết dần, cằn cõi.
Trên đường đời dài xa tít tắp, ta sẽ trải qua vô vàn cảm xúc lớn nhỏ, có những lúc đời thuận như ý, cũng có lúc đời như nghịch cảnh xô đẩy ta ngã vào đau thương. Chưa một ai dám khẳng định con người sống chỉ có hạnh phúc mà không buồn đau, và cũng chẳng ai dạy con người cách biến cuộc đời thành nốt nhạc thăng hoa và trải đầy thảm đỏ và hoa hồng, thay vào đó, họ dạy ta cách chuyển hóa khó khăn thành cơ hội, vì cuộc sống vốn chưa bao giờ là một đường thẳng thăng bằng ngay ngắn, mà nó gồ ghề và muôn vàn vực thẳm, núi cao. Nếu như ta không nhận ra điều ấy và không lo chăm vén cho khu rừng của mình, hẳn nơi ấy đã có vô vàn “chiếc lá khô” mà chỉ cần một mồi lửa: lỗi lầm có thể dẫn tới cháy rụi cả khu rừng. Mọi hành động, thói quen, ý nghĩ hằng ngày của ta chính là chiếc rễ âm thầm cắm sâu vào trong tâm hồn, nó là nguồn gốc cho mọi hành vi ta làm mỗi ngày. Việc khu rừng ấy bốc cháy do mồi lửa hoàn toàn không phải do tự dưng nó như thế, mà là cả một quá trình dài chủ nhân của nó đã dọn dẹp hỗn độn trong mình hay chưa…
“Nếu tôi là một nhà văn, tôi sẽ biên soạn một cuốn sổ sinh tử, kèm theo một dòng ghi chú về những cái chết khác nhau của loài người: ai dạy con người cách chết sẽ đồng thời dạy họ cách sống”(Michel De Montaigne). Thông qua bài viết về sự thiêu rụi của khu rừng, ta nhìn thấy cả một cuộc đời của khu rừng trước đó. Có lẽ thường ngày, ta thường bỏ qua và cho phép những suy nghĩ bất thiện trong mình được phép tự do xuất hiện, vô tình đã làm tâm hồn đầy nắng của mình, thêm một chiếc lá khô rơi tự tại. Để rồi đến một ngày, ta không còn nhận ra một khu rừng của cái chết đã cằn cõi bám rễ trong tâm hồn từ rất lâu.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 7 SỐNG MỘT NGÀY CHẤT LƯỢNG TỐI ĐI NGỦ TRONG TỰ HÀO VÀ HÀI LÒNG.
Trong một ngày, hãy làm những việc này, như là “3 nguyên liệu chính” cho một ngày chất lượng:
- Làm vài điều mình muốn: chính là sự tự do. Mỗi ngày dành thời gian ra để làm điều mình thích, chính là hạnh phúc.
- Làm những điều mình cần: chính là sự bản lĩnh. Những điều mình cần, là những việc chúng ta không muốn nhưng cần phải giải quyết chúng cho những mục đích cần thiết khác nhau.
Mỗi khi không muốn làm, hãy nghĩ “mình cần làm thế để làm gì?”, khi đó, ta sẽ nghĩ đến kết quả khác nhau, từ đó làm động lực để ta làm những điều đó.
=> trước khi bắt tay vào làm, hãy tự hỏi đây là điều mình “muốn” hay “cần” để xác định rõ và làm hết sức để hoàn thành.
- Biết cách xử lý những điều mình không muốn, cũng không cần.
– Điều không muốn: biến thành những việc ta cần làm. Ví dụ: không muốn gặp gỡ khách hàng-> có thể thuê nhân viên làm việc ấy-> cố gắng làm việc để có tiền thuê nhân viên.
– Điều không cần: không bắt buộc phải làm
Bằng việc áp dụng những điều này, chất lượng một ngày của ta sẽ được cải thiện hơn.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 8 CHỦ ĐỀ CHO LỜI THIỆN
Con đã từng mang ý nghĩ luôn cố gắng chiều lòng người khác, nói lời ngon ngọt khi xã giao, và khi đứng trước cha mẹ, bạn bè thân thiết, lại buông lời nói cay đắng, biện minh đó là lời thật lòng.
Trong giao tiếp hằng ngày, chúng ta thường bỏ qua và không quan tâm đến những người thân quen, vì ta nghĩ dù có làm thế nào, họ vẫn sẽ yêu thương và bên cạnh ta. Để rồi từ đó là những lời nói không thiện cứ thế mà nói ra. Ngày qua ngày, để lại trong lòng họ bao nhiêu vết thương mà không hề hay biết. Bởi lẽ cái ý nghĩ “hiển nhiên”, hiển nhiên cho rằng họ sẽ bên ta, hiển nhiên cho rằng họ sẽ thứ lỗi cho ta, họ sẽ xuống nước, bỏ qua lỗi lầm cho ta, nên ta từ chối tôn trọng họ, mà quên rằng: thời gian ai cũng có hạn. Không nắm giữ trân trọng mối quan hệ ngày hôm nay chính là tiền đề cho sự nuối tiếc ngày mai. Sẽ chẳng có ai mách cho ta về sinh lão bệnh tử, bao lâu nữa thì người bên cạnh ta sẽ ra đi, và bằng cách nào đó, chính lẽ sự bí ẩn ấy, là động lực để ta biết trân trọng người thân yêu của mình ngày hôm nay. Nói một lời thiện, một điều lành là hạt giống vun bồi cho tình yêu thương, là hạt giống vun đắp cho mối quan hệ ngày càng cắm rễ sâu vững chắc. Ai cũng muốn hạnh phúc, được vây quanh bởi lời nói yêu thương, chẳng ai lại muốn nghe lời chê trách, hay lời cay độc… Bản thân chúng ta cũng thế, vậy mà bao lần, vì sự ích kỉ bản thân mà quên đi nhu cầu “được yêu”, “được thương” cần thiết của những người xung quanh, cứ tổn thương mà không nghĩ đến cảm nhận của người khác. Rồi đến một ngày, ta quay đầu lại nhìn và hối hận, bởi cuộc đời là một đường thẳng đi tới, lời đã nói ra, không thể rút lại…
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 9 TRÂN TRỌNG CHÍNH MÌNH
Khi xem video, con đã bật khóc vì tự thấy thương… Tự thấy thương bản thân vì đã bỏ lơ mà không trân trọng mình. Tự thấy thương vì đã so sánh với người khác rồi cảm thấy tự ti mà quên rằng con cũng đang cố gắng.
Lúc nào con cũng được nghe: “Hãy trân trọng chính mình”, câu nói này không có gì lạ lẫm cả. Nhưng con chưa bao giờ thật sự hiểu trân trọng chính mình là trân trọng điều gì cụ thể. Con từng nghĩ để trân trọng mình, con phải đạt được những thành tựu, học giỏi, thành tích xuất sắc như người khác, phải giỏi sở trường này, sở trường kia, toàn vẹn trí thức thì mới dám “trân trọng” bản thân. Con không hề nhận ra suốt thời gian qua con đã chạy theo thành tích, kết quả cuối cùng để đánh giá bản thân mà bỏ qua quá trình.
Cho đến khi con xem video, vỏn vẹn 10 phút, mà như mở ra một góc nhìn mới. Điều nhỏ nhoi đến thế mà suốt bấy lâu nay con không hề nhận ra. Chính những sự cố gắng nhỏ hằng ngày mà ta hay nhìn nhận là “không đáng kể”, đều xuất phát từ tâm muốn cho bản thân điều tốt nhất. Chẳng phải đó là điều đáng trân trọng nhất sao? Chúng ta đều như những vận động viên bắt buộc phải chạy trên đường đua cuộc đời. Con nghĩ hạnh phúc chính là khi ta chạy và nở nụ cười biết ơn, trân trọng trong khi không ngừng tiến về phía trước. Tiến lên để tốt hơn nhưng không quên yêu thương bản thân ngay hiện tại.
Thanh An
Bình luận