BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 1
Tạo hóa thật diệu kỳ, không thiên vị bất kỳ ai mà tạo hóa luôn rất công bằng, bởi khi cho bạn một điều gì đó thì bạn phải thật sự xứng đáng với điều mà tạo hóa ban tặng. Tạo hóa cho bạn đôi tay để cầm nắm sự vật, đôi chân để bước đi một cách vững vàng.
Khi tạo hóa cho bạn cơ thể lành lặn và một trái tim ‘khỏe mạnh’ và cuộc sống sẽ có những thử thách mà đôi tay không thể cầm nắm, níu giữ như tình yêu thương chẳng hạn. Chúng ta đâu thể cầm nắm một sự vật khi nó vốn chẳng có thực thể và lúc đó trái tim sẽ cất giữ chúng. Đồng thời, cuộc sống sẽ cho bạn thấy dù đôi chân mà tạo hóa ban tặng có khỏe đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể đi hết một chặng đường dài, dài vô tận và những lúc ta cứ đi mà không hề biết đường. Trái tim sẽ là ‘kim chỉ nam’ cho những điều tưởng chừng như bất khả thi.
Chúng ta hãy cùng nhìn lại cuộc sống quanh mình, có những người sinh ra cũng lành lặn như bao người nhưng do một số nguyên nhân họ đã không còn như vậy. Mà họ vẫn có thể vượt qua được khó khăn vượt qua nỗi buồn, qua những chặng đường tưởng chừng như không thể và họ vẫn yêu cuộc sống, yêu thương những người xung quanh. Song, cũng có trường hợp những người họ lành lặn nhưng lại chẳng thể giữ được tình cảm, không thể bước qua nỗi buồn, nỗi đau và cứ luôn suy nghĩ quẩn quanh.
Vậy nên, hãy để trái tim bao dung, chia sẻ, chỉ đường để đi đến tận cùng của yêu thương. Đặc biệt,“ Điều tốt đẹp nhất trên thế gian này không thể nhìn thấy hoặc chạm vào chúng phải được cảm nhận bằng trái tim.”
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 2
Việc cai nghiện điện thoại một cách đột ngột dường như rất khó khăn. Nhưng bạn có thể giảm thời gian sử dụng điện thoại vào những điều vô bổ bằng cách thực hiện hai bước sau:
Bước 1: Tắt thông báo tất cả các nền tảng xã hội ( Facebook, Instagram…)
Theo như video, nguyên lý hoạt động của đầu óc là đơn nhiệm. Vì vậy, thông báo sẽ khiến hiệu suất làm việc giảm. Như vậy, bước 1 ít nhất sẽ giúp bạn yên bình, có không gian yên tĩnh hơn công việc và vĩ đại hơn là giảm mức độ tăng cơn nghiện.
Bước 2: Cai nghiện từ trong ý thức và tiềm thức
Ý thức đơn giản là những gì bạn biết. Tiềm thức là những gì bạn in sâu và dần chuyển hoá, thay đổi bạn.
2a. Mở app note và ghi lại “ Tôi có thể làm gì với 2h đồng hồ?”
2b. Hãy tải 1app để kiểm soát thời gian sử dụng điện thoại và đặt thời gian kiểm soát là 2h.
Khi app có thông báo nghĩa là bạn cần quay lại note để xem bạn và đọc những câu thần chú. Lâu dần, trong tiềm thức sẽ xuất hiện “ Cái điện thoại đã cướp mất…” Dần dần bạn sẽ hiểu được rõ những điều tiêu cực của nghiện điện thoại và thay đổi dần hành động của bạn. Sau đó, khi app thông báo bạn sẽ hiểu rằng cần bỏ điện thoại xuống làm những điều có ích hơn, dành thời gian cho những bạn thân yêu
Hãy hành động để đánh bại kẻ thù số 1 của thành công và rắc rối!
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 3
Đời người vốn hữu hạn mà người ta rõ biết là điều đó nhưng lại không để tâm, cứ vội vàng chạy theo “hạnh phúc” ở tương lai. Hạnh phúc vốn là trạng thái tâm trạng khi con người ta vui vẻ làm được điều mình thích. Khi con người ta sinh ra và tồn tại đã là một thứ hạnh phúc rồi, sinh ra với cơ thể lành lặn, với một sức khỏe đủ tốt là đã vô cùng hạnh phúc rồi. Vậy tại sao con người ta lại phải theo đuổi hạnh phúc ở tương lai?
Khi người ta trẻ, họ nghĩ hạnh phúc đang ở một nơi nào đó trong tương lai với một công việc tốt hơn, một môi trường sống tốt hơn, một người tốt hơn người hiện tại,… Suy nghĩ đó là động lực để họ thực hiện được điều tốt hơn, là điểm tựa tuyệt vời để vượt qua những chông gai trên con đường đến điều ‘tốt hơn’. Nhưng cũng vì họ chỉ miệt mài vội vàng chạy đi mà không ngắm nhìn được những khung cảnh tuyệt đẹp mà trên con đường đó, có lẽ họ sẽ bỏ lỡ một sự “hạnh phúc” bất ngờ nào đó chăng?
Khi dừng và quay đầu nhìn lại, người ta nhận xa bản thân chưa một lần chạm vào được hạnh phúc thật sự. Mà hạnh phúc thật sự rất gần chỉ cần người ta đi chậm lại thôi dù chỉ là một chút là người ta sẽ ngắm nhìn được những điều tốt đẹp của đất mẹ, của tạo hóa đã vun đắp, tạo nên. Khi họ dừng lại họ đã đi qua cái tuổi trẻ của bản thân, cái khoảng thời gian được coi như những năm tháng tươi đẹp rực rỡ và tuyệt vời nhất của cuộc đời người. Vào lúc đó, người ta lại quả quyết rằng những năm tháng tuổi trẻ họ đã đi qua thật sự, thật sự vô cùng hạnh phúc. Nhưng phải vậy chăng? Hay chỉ vì nó đã qua đi, đã mãi mãi không thể trở lại, đã mãi mãi chỉ là kỷ niệm mà họ cho rằng như vậy.
Vốn dĩ “ Hạnh phúc dễ tìm nhưng khó giữ ” vậy nên mới có câu nói “ Kẻ dại khờ đi tìm hạnh phúc ở nơi xa; người khôn ngoan chồng nó ở dưới chân mình”. Con người ta không cần phải theo đuổi hạnh phúc ở xa vì vốn điều đó luôn tồn tại quanh chúng ta, chỉ là có phát hiện ra hay không mà thôi!
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 4
Bài số 4: Tóm tắt đại ý video “Làm ơn đừng hủy hoại trí não của bạn!”
- Nguyên nhân, tác hại
Nhìn chung, thủ phạm chính gây hủy hoại trí não của bạn là thói quen “ Từ chối động não “. Thói quen này gây ra nhiều hệ lụy với cuộc sống, khiến bạn trở nên lười biếng, kém tập trung, kém sáng tạo, kém ý chí phấn đấu,… Điều đó, cũng khiến cho các quyết định của bạn chịu nhiều tác động, chịu sự chi phối từ nhiều phía và không phải điều bạn thật sự muốn. Bạn sẽ dễ nản lòng, mà than thở rằng:“ Hình như mình sai rồi” và bỏ cuộc. Thói quen này là một vấn đề đáng quan ngại.
- 7 giải pháp ( không cần làm tất cả chỉ một thôi cũng được miễn là đúng đắn, lâu dài )
1 🌿 Hạn chế xem video ngắn
2 🌿 Thực hành kĩ năng giải quyết vấn đề bằng cách liệt kê “ Chỉ cần liệt kê ra thôi ”
3 🌿Từ chối tiêu thụ thông tin nhanh
Hãy nhớ “ Chậm trong ngắn hạn nhưng dài trong dài hạn ”
4 🌿 Đặt câu hỏi “ Tại sao” để hiểu biết nhiều hơn , thành công, hạnh phúc hơn
5🌿 Viết càng dài càng tốt bởi viết là hành động rèn luyện tư duy
6🌿 Hãy nói nhiều hơn: suy nghĩ trước khi nói, tập trung lắng nghe, tập cách trả lời
7🌿 Hình thành thói quen: Đọc sách và khi đi bộ thì suy nghĩ về những gì đã đọc được.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 6 CHỦ ĐỀ: ĐỐM LỬA NHỎ
Dù là người thiện lương hay không thiện lương, ai cũng từng phạm phải lỗi lầm, nhưng họ khác nhau ở tâm thái và cách xử lý khi bạn phải lỗi lầm. Như việc “một đốm lửa nhỏ” cháy trong khu rừng vào hai thời điểm khác nhau. Mùa mưa ẩm ướt thì chỉ cháy trong chốc lát rồi tàn không thể lớn lên vì chẳng có một chiếc lá khô nào tiếp tay cho nó cả. Còn với mùa khô thì có cả một khu rừng lá khô để sẵn sàng khiến đốm lửa ấy lan ra và thiêu rụi cả khu rừng. Cùng một môi trường nhưng hai thời điểm khác nhau đó có sự khác biệt như vậy. Nếu đặt trong những môi trường khác nhau chẳng phải có sự khác biệt càng rõ hay sao?
Lỗi lầm như ngọn lửa nhỏ. Khi người ta phạm lỗi lầm người mang cho mình khu rừng mùa mưa thì xem lại, khắc phục bản thân để tránh phạm phải sai lầm đó một lần nữa. Và họ khi trải qua nhiều lần đốm lửa cháy dù để lại cho mình những vết thương. Nhưng chúng ta vẫn biết mùa mưa là một điều kiện rất thích hợp để cho thực vật ‘ hồi sinh ‘ như cách họ khiến vết thương của bản thân lành lại. Khi đã đau quá nhiều, đau đến cùng cực thì vết thương trong họ cũng dần lành nhưng để lại sẹo như bài học đắt giá trong quá trình trưởng thành.
Song, với kẻ đẩy lỗi lầm về phía người khác, trốn tránh trách nhiệm,.. họ lại đặt bản thân vào một khu rừng mùa hạn chất đầy lá khô. Khi một đốm lửa nhen nhóm bùng lên trong khu rừng đó thì sẽ lan ra rất nhanh và bùng cháy một cách dữ dội để lại những vết thương sâu đậm. Ngọn lửa khiến cho khu rừng bị thiêu đốt dần dần biến mất như chưa từng tồn tại. Khu rừng đó rồi sẽ đến mùa mưa tràn đầy sức sống và tại chính những vết thương sâu đậm ấy sẽ mọc lên cây mới. Nhưng liệu ngọn lửa sẽ làn nhanh hơn hay mùa mới đến nhanh hơn? Điều đó còn vào phụ thuộc vào người mang khu rừng.
Vậy đó, điều quan trọng khi lỗi lầm nằm ở suy nghĩ và cách xử lý của bản thân, điều đó sẽ quyết định nhiều điều như nhân phẩm và tương lai mỗi người.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 7 CHỦ ĐỀ: “SỐNG 1 NGÀY CHẤT LƯỢNG, TỐI ĐI NGỦ TRONG TỰ HÀO VÀ HÀI LÒNG “
Hầu hết chúng ta đều muốn sống một ngày với một sự thỏa mãn chất lượng để tối ngủ ngon giấc, đi ngủ trong tự hào, hài lòng. Vậy để có một ngày siêu chất lượng chúng ta cần làm gì? Liệu có phương pháp nào hay không? Câu trả lời là có, dưới đây là một phương pháp khá đơn giản và dễ thực hiện:
- Ta có lý thuyết của phương pháp: Đầu tiên, hãy đặt ra câu hỏi “Việc này là việc gì?”, “ Muốn hay cần?”
– Hãy làm vài điều mình muốn làm (trong khuôn khổ đạo đức và luật pháp): nó là hiện thân của sự tự do với tâm thế thoải mái và trải nghiệm cảm giác đó sẽ rất hạnh phúc.
– Làm tốt vài điều mình cần làm: Chữ “ CẦN ” không hề nhẹ, không hề chán mà rất cao quý vì khi mình liên kết được nó với cuộc sống của mình, những mục tiêu, dự định của bản thân sẽ thúc đẩy bản thân làm với nguồn cảm hứng, tinh thần khác hẳn.
– Biết xử lý những điều mình vừa không cần, vừa không muốn:
+ Điều không cần: điều không bắt buộc phải làm
+ Điều không muốn: điều mình ghét
Với trường hợp này, chúng ta có thể biến những điều đó thành điều ta muốn làm, cần làm.
- Phương pháp này giúp chúng ta mỗi ngày sẽ thấy bình an và lèo lái cuộc đời mình, chúng ta tỉnh thức với chính cuộc sống của mình thay vì sống lơ mơ.
Tối trước khi ngủ, mình hồi tưởng lại bản thân đã làm được điều A,B,C,.. đây là điều mình muốn làm, ngoài ra, mình còn làm được điều mình cần làm. Mình tự hào vì những điều mình cần làm. Quá trình làm điều mình cần làm chính là quá trình tôi luyện tính kỉ luật nói riêng, là sự trưởng thành trong nhận thức của bản thân.
Tóm lại, để sống một ngày chất lượng, tối đi ngủ trong tự hào và hài lòng thì bên trên cũng chỉ là mặt lí thuyết và để thấy được hiểu quả rõ ràng chúng ta cần thực hiện, duy trì thói quen.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 8 CHỦ ĐỀ “CHO LỜI NÓI THIỆN”
Không phải tự nhiên mà người xưa có câu “ Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói “, lời nói như con dao hai lưỡi, có thể là lời nói thiện lành với người xung quanh, cũng có thể là lời ác. Lời nói vô hình như viên đạn tàng hình nếu không sử dụng một cách đúng đắn thì chúng ta thật sự sẽ làm tổn thương một ai đó.
Trong giao tiếp thường ngày, chúng ta thường nói những lời rất nhã nhặn, lịch sự với những người xa lạ, những người chỉ lướt qua thoáng chốc trong cuộc đời hữu hạn bất quá trăm năm này. Điều đó là không sai, đó như một phép lịch sự tối thiểu, xuất phát từ sự tôn trọng đối phương. Nhưng khi đặt điều đó cạnh lời nói với những người thân thì chúng ta có thể thấy được sự vô tâm với họ. Với những người thân quen ta thường hằn học, khó chịu thậm chí có thể nói ra những lời tổn thương và khắc ghi vào tâm họ sự đau đớn thấu cả tâm can. Tại sao chúng ta không cư xử với họ một cách nhẹ nhàng, nói những lời thiện lành yêu thương cơ chứ?
Chúng ta thường nói lời hoà giải với người đang hấp hối vì sợ trái tim họ luôn bị đè nặng, không được thanh thản; còn với người đang sống ta lại cố chấp không dễ dàng tha thứ, nói những lời oán hận, trách móc luôn văng vẳng in sâu trong tâm trí họ. Ta sợ người sắp ra đi không được thanh thản mà mấy khi nghĩ đến người đang sống ấy cũng có thanh thản gì đâu. Chẳng lẽ, chỉ đến lúc chết con người ta mới cần được thanh thản?
Con người luôn mâu thuẫn với chính mình, mong muốn được sống vui vẻ với người xung quanh nhưng chẳng mấy khi nói ra được những điều chân thành với họ. Con người ta luôn tồn tại trong mình phần thiện và phần ác. Khi phần thiện lấn áp thì ta có thể dễ dàng mà yêu thương, nói ra những chân thành với người thân quen, có thể dần dần chữa lành vết thương lòng. Nhưng khi phần ác lấn áp thì con người ta sẽ làm tổn thương đến những người thân yêu, thậm chí tổn thương cả bản thân mình.
Thời gian giống như một chiếc sàng lớn, sàng lọc mãi cuối cùng ai cũng sẽ biết được lời nào sẽ thực sự có ích cho cả người nói và người nghe. Chẳng qua là để nhận ra được điều đó, người ta đã bỏ lỡ, đánh mất ít là vài người họ thật sự trân quý và những vết thương lòng khó mà chữa lành, cái giá của điều đó là quá lớn.
Đời người là hữu hạn, đừng để mất đi rồi mới thấy tiếc, thấy đau mà thốt nên “ Giá như…”. Hãy trân trọng cuộc đời này, người thân quen; hãy nói những lời yêu thương, đối xử chân thành với họ; để những người ta yêu quý không bị tổn thương bởi những lời nói đau lòng.
BÀI CẢM NHẬN HOẠT ĐỘNG TRỒNG MỘT NỤ CƯỜI SỐ 9 CHỦ ĐỀ “TRÂN TRỌNG CHÍNH MÌNH”
Video lần này chỉ gói gọn trong gần 11 phút nhưng khiến con thật sự rất xúc động, con cảm nhận được sự thấu hiểu, cho con thêm được góc nhìn sâu sắc hơn, giúp con có thêm nguồn động lực để phát triển bản thân hơn.
Sự nỗ lực của chúng ta không phải ai cũng biết, thấu hiểu, trân trọng và mọi người xung quanh đôi khi còn chê bai chúng ta vì không nỗ lực. Nhưng thực sự chúng ta đang nỗ lực mà. Người khác nhận ra sự cố gắng chỉ khi chúng ta thành công. Trong khi nỗ lực là quá trình và thành công là cả một quá trình gian nan. Chúng ta phải biết cùng bản thân vượt qua gian nan, thử thách và phải biết yêu và thông cảm cho bản thân. Có một sự thật là nếu bạn không trân trọng bản thân thì thế giới ngoài kia chẳng ai trân trọng bạn đâu. Trân trọng bản thân là cách để chúng ta yêu thương bản thân, hướng đến những điều tích cực.
Nếu không ai công nhận bạn thì hãy công nhận chính mình, không ai tin tưởng bạn thì hãy tin tưởng chính mình. Chúng ta hãy học cách trân trọng chính mình, trân trọng sự cố gắng dù là nhỏ nhất mặc dù kết quả có thể không như mong đợi. Ngoài ra, hãy luôn cố gắng mỗi ngày đừng quá để nặng kết quả, chỉ cần bạn luôn có ý muốn làm tốt, trau dồi bản thân. Hãy công bằng, tử tế với bản thân. Hãy như hướng dương tự tìm đến ánh dương.
Thanh Thiên
Bình luận