Thứ Bảy ngày 4 tháng 5 năm 2024 vừa qua, chúng con được theo chân thầy Tuệ Đạt và các anh chị trong Quỹ Vicaris lên núi rừng đại ngàn Lâm Đồng để gặp gỡ và bảo trợ giáo dục cho hai em học sinh khó khăn người đồng bào Châu Mạ là Ka Nhẫn và Ka Huyền. Ngồi trên chuyến xe khởi hành đến ngôi trường mà hai em đang học, trong lòng con dâng lên một cảm xúc mong chờ khó tả.
Em Ka Huyền hiện đang học lớp 9 tại trường Tiểu học & Trung học cơ sở Lê Lợi, Lâm Đồng. Em có một đôi mắt sáng và nụ cười rất tươi tắn.
Dường như, đây là lần đầu nhiều người đến gặp Huyền như thế nên em luôn cúi mặt, mỉm cười ngại ngùng. Nhưng chỉ một lúc sau, em đã dần quen với thầy Tuệ Đạt, quý thầy, cô và các anh chị trong đoàn và trở nên dạn dĩ, cởi mở hơn. Mỗi lần được quý thầy, cô và các anh, chị hỏi thăm em lại cúi mặt, nở một nụ cười bẽn lẽn. Sự ngây ngô ấy con ít khi nhìn thấy ở các em nhỏ lớn lên ở thành phố.
Sau khi đã trao đổi với ban giám hiệu nhà trường, vào thăm lớp của em Ka Huyền, đoàn lại theo chân Huyền về nhà để gặp gỡ ba mẹ em. Đi khoảng trăm mét là đã đến nhà em. Ngôi nhà sạch sẽ và tươm tất lắm. Từ cửa bước vào, con đã nhìn thấy ngay bàn thờ đức Bồ tát Quan Thế Âm. Nhìn lên bàn thờ được chăm chút trang nghiêm, ấm áp trong lòng con có một niềm thương quý, gần gũi khó tả … thì ra gia đình của Huyền cũng là những người Phật Tử như chúng con!
Gia đình Huyền đã chuẩn bị chu đáo để đón đoàn. Mọi người ngồi quây quần bên nhau, cùng thưởng thức ly trà ấm nóng. Quý thầy, cô hỏi thăm sức khỏe, đời sống gia đình em Huyền. Suốt buổi gặp mặt, ba mẹ của Huyền luôn niềm nở và chân thành trò chuyện cùng mọi người. Ba của Huyền đã đại diện gia đình đứng lên bày tỏ cảm xúc và lời cảm ơn đến Quỹ Vicaris đã bảo trợ cho em, cảm ơn tấm lòng của quý thầy, cô và mọi người đã dành cho em và gia đình. Qua những lời chia sẻ của ba em, con biết rằng tuy hoàn cảnh gia đình còn khó khăn nhưng Huyền vẫn luôn có đủ đầy tình yêu thương của ba mẹ, điều đó khiến con thấy mừng vui cho em vô cùng!
Trò chuyện một lúc, mọi người tặng Huyền những món quà nhỏ để gửi gắm tình thương đến em. Con cũng tặng em bức tôn tượng của đức Bồ tát Quan Thế Âm – vị bồ tát mà con luôn tin kính suốt cả tuổi thơ. Con thật lòng mong rằng Bồ tát Quan Thế Âm sẽ luôn ở cạnh bên, mang đến bình an và nuôi dưỡng hạt giống Bồ đề nơi vườn tâm của em.
Buổi gặp mặt ngắn ngủi nhưng ấm áp, thân tình đủ để rút ngắn lại khoảng cách giữa những con người xa lạ với nhau.
Hôm sau, Ka Huyền được ba chở về tu viện Bát Nhã để tham gia hoạt động trồng cây chiên đàn cùng mọi người, nhờ vậy con có cơ hội để trò chuyện với Huyền và ba em nhiều hơn. Lần đầu tiên con được gặp gỡ và kết nối với người đồng bào nhiều đến như vậy! Con thoáng thấy có chút xấu hổ vì trước đây đã có rất ít hiểu biết và suy nghĩ có phần “cổ hủ” về người đồng bào mình. Con biết ơn và trân quý em Huyền và gia đình em vô cùng vì đã luôn đáng yêu và đối xử với con rất chân tình. Giờ đây, con không còn cảm thấy một khoảng cách nào trong lòng mình nữa. Con đã biết tất cả đều chung một gốc rễ huyết thống – con Rồng cháu Tiên và gốc rễ tâm linh – con của Bụt.
Quê hương nào đâu chỉ có
Một hình chữ S cong cong,
Tình ta là đại địa đó
Chung vui xây giấc đại đồng.
Bảo Ngọc
Bình luận