Nam mô Bụt. Con thương chào gia đình Vicaris. Con tên là Ánh. Ngày 30/4 vừa qua con có dịp được cùng với Sư Thầy Tuệ Đạt, Sư Chú Tuệ Phát, các bạn trong gia đình Vicaris cùng các anh chị phật tử tu viện Khánh An tham quan, trải nghiệm một ngày ở Vườn Quốc gia Nam Cát Tiên. Con trở về tu viện vào trưa thứ 2, để chiều thứ 2 có mặt cho buổi thiền trà “hương ân” mừng sư chú Tuệ Đạt thọ giới lớn và trở thành sư thầy. Được trở về và có mặt trọn vẹn trong buổi chiều mát lành ấy, con cảm thấy thật vui và hạnh phúc, con cảm nhận được tình yêu thực thụ, mát lành, bình yên của một buổi thiền trà. Sáng hôm sau, chúng con thức dậy thật sớm để chuẩn bị cho chặng đường hơn 4 tiếng tới Đồng Nai. Trên khuôn mặt ai cũng biểu lộ nụ cười rạng rỡ, tươi mát và tràn đầy hào hứng. Quãng đường đi tới Vườn Quốc gia khá xa, ngồi trên chuyến xe con thật háo hức và mong chờ. Trên đường đi con cùng các anh chị, các bạn được nghe những lời dạy thầy chân thành, thấu đáo của Sư thầy Tuệ Đạt cùng Sư chú Tuệ Phát. Con được cùng các anh chị, các bạn hát những bài thiền ca vui vẻ, đầy năng lượng và sâu sắc. Đường xa, mọi người đều thấm mệt nhưng không vì thế mà chán chườm, ủ rũ, thay vào đó là những khuôn mặt rạng ngời, tràn đầy sức sống. Dừng chân vào lúc gần 11 giờ trưa, thời tiết khá nóng và một chút đông người đã làm tụi con hơi bối rối. Xếp hàng để lên phà sang sông. Qua bên kia bờ là Vườn Quốc gia Nam Cát Tiên, thật sự bất ngờ bị sự khác biệt giữa thời tiết của 2 bờ, qua phà, không khí lập tức dịu lại, mát mẻ và trong lành hơn. Điều đó lại làm con thêm hứng thú. Cả đoàn cùng di chuyển đi tham quan một số cây cổ thụ nổi bật hơn trong vườn. Đó là cây gõ bác Đồng, cây đa lộc dao,… những cái cây có tuổi đời đến hàng trăm năm, to lớn và vững chãi vô cùng. Chúng con dừng lại ở ghềnh bến cự để dùng trưa, dòng sông mát lành hòa cùng niềm vui nho nhỏ của những con người mang một niềm khao khát khám phá, trải niệm đã tạo nên một bầu không khí đầy năng lượng. Điều con ấn tượng nhất ở chuyến đi này có lẽ là lúc chúng con được cùng quý Sư thầy, Sư chú ngồi dưới gốc đa lộc dao hát lên bài thiền ca “Đường xưa hoa nở”. “Hôm nay con về rừng sâu nghiêng đón”. Ôi! không khí ấy thật trang nghiêm, yên tĩnh và hạnh phúc. Chuyến hành trình kết thúc, chúng con trở về tu viện với nhiều bài học sâu sắc. Qua đó con thêm yêu thiên nhiên, yêu đất mẹ, yêu môi trường, yêu những tán cây đã bao dung, chở che cho đàn con được tươi mát. Đây là kỉ niệm tươi đẹp mà con sẽ lưu giữ mãi trong trái tim của mình, để rồi khi nhìn lại con thêm hạnh phúc, tự hào và biết ơn.
Ngọc Ánh
Bình luận