Bắc Ninh ngày 12/7/2020, cuộc gọi “Nhắn Gửi Yêu Thương” được kết nối đến bà Nội cháu Trịnh Thế Chung – sinh năm 2005 hiện học tập tại trường THCS Hiên Vân. Tôi gặp lại những cảm xúc đã lâu, Iâu bởi một khoảng thời gian không nghe thấy giọng Nội kể về cháu, đứa cháu trai một mình lớn lên trong tình thương của Nội mà thiếu vắng bố mẹ.
Hai năm trôi qua kể từ ngày xác nhận bảo trợ Chung, vẫn còn nhớ thấp thoáng hình dáng cậu học sinh cao cao với gương mặt trầm lặng, không bày tỏ nhiều, không chia sẻ sâu… Nhưng đâu đó một niềm trăn trở mãnh liệt, Vicaris thật sự mong muốn nối tiếp ước mơ của em – Một kỹ sư trong tương lai!
Chúng tôi giữ liên lạc qua số điện thoại bà nội của cháu. Nhấc máy là một giọng nói vẫn cứ trầm ấm như vậy, mà cũng lâu rồi tôi mới có cơ hội nghe một người lớn tuổi trải lòng. Cách đây không lâu, thị lưc giảm sút và gặp vấn đề về mắt, bà phải nằm viện để thực hiện ca phẫu thuật nhỏ. An lành thay, ca mỗ đã thành công một cách nhẹ nhàng! Cũng không ngoài ai khác, người ở bên cạnh chăm sóc bà là cháu Nội mới tròn 15 tuổi, tuy vụng về nhưng ấp ám. Bà kể về nó, đứa cháu trai ít nói và có lẽ cậu thuộc tuýp người sống nội tâm, điều này đã bộc lộ ra dù rằng em còn đang khá nhỏ. Bà nói, chỉ cần nó lớn lên khoẻ mạnh, có tương lai tốt đẹp thì tôi hiện tại khổ thế nào cũng được. Thầy giáo khen nó học giỏi, ngoan, tôi mừng lắm! Thấy nó đến trường có bạn bè thầy cô, được sống trong môi trường tốt cũng an tâm thêm phần nào. Chỉ có điều, một chút lo lắng vì cháu càng lớn thì cả ít tâm sự với bà hơn… Nói xong, bà vẫn không quên cảm ơn chúng tôi như thường lệ, mọi người trong Vicaris vì đã quan tâm và giúp đỡ cháu Chung như thế.
– Thực ra đó cũng là một hạnh phúc lớn của tất cả mọi người khi thấy đứa trẻ trưởng thành có một tương lai đầy triển vọng
Tôi xin phép bà chuyển máy để nói chuyện trực tiếp với em, lúc này đã hơn 8h tối, khi em vừa mới đi học về. Năm nay là năm chuyển cấp, theo đó áp lực học tập sẽ nhiều hơn. Vì thế ngoài giờ trên trường, em còn đi học thêm ở thầy giáo đến tận 8h tối, có khi là 9h. Tôi hỏi em tình hình học tập dạo này thế nào, quan hệ với bạn bè thầy cô có tốt không, cuộc sống hằng ngày ổn chứ?
– Việc thi cuối cấp khá ổn, em vẫn chưa biết điểm, em vẫn bình thường ạ…
Tôi hỏi gì em trả lời đều đặn cái đó, hỏi có niềm vui nỗi buồn gì cần chia sẻ thì không có, quả là một đứa trẻ kiệm lời nhưng cũng rất tử tế và đáng yêu, khi kết thúc cuộc gọi không quên chúc tôi một buổi tối an lành! Tất nhiên cuộc thoại không có gì đặc biệt nhưng tôi cảm nhận được em là một cậu trai rất đặc biệt bởi câu nói nhắc tới bà “Chị yên tâm đi, em còn phải cố gắng học vì Nội nữa mà”. Tôi đã biết niềm tin đặt ở đây là không sai!
Chúc em thi chuyển cấp sẽ đạt kết quả mong muốn nhé Chung Bước vào ngôi trường mới mà em hằng mong ước. Hãy luôn giữ một trái tim trẻ đầy niềm vui và nổ lực hết mình trong cuộc sống!!
Bình luận