Chúng tôi lại tiếp tục đi và lại tới một bến phà. Đứng trên chiếc phà sực nứt mùi dầu máy giữa cái nắng thật gắt đầu tháng Năm, đưa mắt ra từng rặng dừa nước nối dài xa tít tắp, và lại là những cảm xúc mênh mang, dập dìu theo sóng nước về những mảnh đời vô định nhưng vẫn gắng gồng tồn sinh như những cánh lục bình vừa nở vừa dìu dặt trôi.
Theo chân mấy anh cán bộ đoàn nhiệt tình và dễ thương, chúng tôi cũng đến nhà Diễm My_ cô bé thiếu may mắn, mỏng manh như cánh lục bình dạt trôi giữa dòng đời xuôi ngược nhưng ánh mắt vẫn ngời ngời hy vọng một màu xanh biếc xanh.
Mọi người quây quần kéo ghế, nét mặt ai cũng hớn hở vì dưới cái nắng gắt cũng đã có chỗ trú chân. Nhưng khi hỏi về địa chỉ để ghi nhận thì mẹ Diễm My với bé em gái cùng chỉ về căn chòi đối diện. Đó chính xác là một mái chòi lá, vách phênh là vách mượn từ hai nhà cạnh bên, tấm bạc xanh che lại một phần làm phòng riêng và mái thì được lợp từ các tàu dừa nước mọc dọc men sông quen thuộc.
Rưng rưng trong niềm vừa thương thương tủi tủi, Mẹ My kể: “Gia đình tổng cộng bảy người nhưng kinh tế hoàn toàn dựa vào ba của My, người công nhân làm thuê đây vài ngày, kia ít bữa. Cuộc sống thật chẳng dễ dàng gì khi xóm My ở đã là xóm nghèo lại xa xôi nên nhu cầu thuê người làm cũng ít, thành ra thu nhập của gia đình em vô cùng bấp bênh, đã vậy mà nửa tháng nay cũng không được ai thuê đi làm. Mẹ em trước đây có đi bán vé số phụ thêm nhưng từ ngày thai nghén rồi sinh con nhỏ nên phải ở nhà giữ con và góp nhặt từng củ sắn, cọng rau để lo cho bữa ăn hàng ngày của gia đình.
Nơi nuôi dưỡng ước mơ em ngày ngày đó là một góc tạm trong căn chòi lụp xụp với chỉ duy nhất một bóng đèn leo lét và chiếc xe đạp điện cũ kĩ là thứ chở giấc mơ cùng em đến trường mỗi ngày. Điều kiện vật chất thiếu thốn đến vậy nhưng khi được các anh, chị hỏi về các nhu cầu đồ dùng sinh hoạt học tập thì My bẽn lẽn và không biết mình thiếu gì. Sau khi gợi ý, chúng tôi cũng kịp trao tặng đến em vài đồ dùng học học tập cần thiết như máy tính cầm tay, đèn học, bàn học,… với sự giúp đỡ tận tình và nhanh nhẹn của các anh cán bộ Đoàn. Ánh mắt rưng rưng cảm động và trân trọng những món quà đơn sơ nhưng thiết thực của em làm chúng tôi ấm lòng.
Chúng tôi biết em đã rất vui, mẹ em cũng rất vui, và hình ảnh vẫn còn đọng lại trong lòng mỗi người đó là đôi mắt ngây ngô, long lanh, trong sáng của bé em gái. Em gái My năm nay mười tuổi, thấy quý Thầy- Cô và anh- chị về thăm nhà mình, bé hớn hở và vui ra mặt dù toàn là người lạ. Khuôn mặt em lanh lẹ, sáng sủa dù làn da rám nắng và dù được sinh ra trong gia đình không mấy khá giả, bé luôn tươi nở nụ cười. Nghe các cô- chú chia sẻ cẩm nang “ hướng đi và nền tảng đạo đức” cho chị My, bé ngồi chăm chú và vui vẻ lắng nghe. Tuy bé không hiểu hết câu chuyện nhưng chắc chắn bé biết chị mình đang được nhận sự giúp đỡ, bé cảm nhận được năng lượng yêu thương và bình an đang quay quần quanh bé nên ánh nhìn hớn hở dễ thương của em làm ai cũng không kiềm được lòng.
Ý thức sâu sắc về hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh của gia đình, Diễm My đã không ngừng nỗ lữ vươn lên. My hiểu chỉ có con chữ mới có thể lo cho bản thân và mới có thể giúp cho ba mẹ sau này. Hoàn cảnh khó khăn là vậy, nhưng khi em trò chuyện với mọi người, chúng tôi cảm nhận một tâm hồn ngây thơ nhưng cũng vô cùng lạc quan và suy nghĩ đã thêm phần chững chạc. Trong khi phần lớn giới trẻ hiện nay đang bị bảo hòa cảm xúc, khi được sinh ra và lớn lên trong đủ đầy các tiện nghi vật chất lại không biết mình thích gì và lấy động lực cố gắng mỗi ngày từ đâu, thì Diễm My mới chừng đó tuổi đã hiểu điều gì là thiết yếu để thay đổi cuộc đời mình. Niềm nở, hoạt bát và nhanh nhẹn, buổi thăm hỏi và trò chuyện cùng em và gia đình cũng nhanh chóng kết thúc. Đoàn chúng tôi ra về để lại trong ánh mắt trong trẻo thơ ngây em một niềm hy vọng, em gieo thêm vào lòng chúng tôi hạt mầm niềm tin.
Cám ơn em đã và đang dốc hết sức kiên trì vượt qua cuộc sống khó nhằn này, cám ơn em đã mạnh mẽ sống một cuộc đời không dễ như vậy, và cám ơn em vì nhờ em mà những người hữu duyên có cơ hội được trải lòng làm được những điều ý nghĩa! Bời vì…
“Người còn ngủ giữa thiên nhai
Để ai ẩn sĩ đường dài tri ân…”
Trung Ninh – BGD Vicaris
Bạn mong muốn đồng hành cùng chúng tôi giúp đỡ trẻ em VƯỢT KHÓ và THẮP SÁNG ƯỚC MƠ đóng góp tại:
https://vicaris.com.vn/quyen-gop
Một số hình ảnh khác:
Bình luận